Thứ Hai, 9 tháng 7, 2018

Nói dóc: Bikepacking-Đường nào cũng đạp, chỗ nào cũng chơi.

Dân du lịch dài ngày bằng xe đạp thường theo hai kiểu, một là touring truyền thống, hai là bikepacking.

1-Touring truyền thống.

Touring fulload của các bạn Tây lông.

Mình không chơi theo hướng này nên không rành lắm, chỉ biết vài thứ như sườn xe thường làm bằng thép, gắn tá lả baga, đầy đủ là sáu túi bao gồm ba túi ba ga sau, hai túi ba ga trước, một túi trên ghi đông, chưa kể máng móc tá lả đồ, có khi tổng trọng lượng cả xe và đồ lên tới 50kg.
*Mạnh: Hỏi cái giống gì cũng có. Xe đơn giản, dễ bảo trì, siêu trâu chó. Đi xuyên quốc gia, xuyên lục địa. Sáng sớm tung mền chui ra khỏi lều là lôi bộ đồ nấu ăn ra mần đồ ăn sáng, pha cà phê, kê cái bàn, bắc cái ghế, miệng nhai nhóp nhép tay cầm ly cà phê mắt ngó bình minh. Đỡ tốn tiền khách sạn, nếu nấu ăn nữa là siêu rẻ. Xe dòm hết sức bờ rồ, đi kua gái là số dzách lun á.
*Yếu: Nặng, siêu nặng nên đi rất tà tà, đường tiêu chuẩn hay đường mòn nhẹ thôi chứ offroad này nọ thì chua. Leo dốc mệt, đổ dốc hồi hộp vì xe nặng nên lao rất nhanh. Sườn xe xịn không có rẻ, ba ga, túi cũng vậy. Đặc biệt, hay bị kêu là cái bang sáu túi. :D

2-Bikepacking
Xe xì cút của mình.

Tương truyền là có một thằng Mỹ nghèo nhưng đẹp trai chơi xe đạp MTB, một ngày nọ gái rủ nó đạp xe du lịch nhân tiện giao lưu các kiểu, nó khoái lắm nhưng tiền đâu mà ráp xe touring bây giờ. Mấy đêm liền nó gác chân lên trán suy nghĩ cách kiếm tiền nhưng không ra, nhà băng thì nó hổng dám cướp. Cái khó nó ló cái khôn, nó liền ra Wallmart mua mấy cái túi chống nước, moi cái ba lô cũ ra. Đồ thì nó nhét vô túi chống nước, cột lên xe, nước nôi, áo mưa thì nó bỏ ba lô, cái lều thì nó cột đằng trước ghi đông. Lúc dắt xe ra thì gái trợn mắt xong bỏ đi, quê độ liền vác xe phi vô khu rừng nó hay tập, vậy mà lại ngon. Khung xe nhôm nhẹ, có phuộc nên tha hồ mà offroad, hành lý gọn gàng không vướng trước vướng sau, gặp đường khó quá thì nó bỏ lên vai vác qua. Về nhà, hắn lại suy nghĩ về tên gọi của cái cách chơi mà hắn vừa khám phá, vậy là bikepacking ra đời. (Khúc này em chém tá lả nha)
*Mạnh: Áp dụng được cho các loại xe không gắn được ba ga như xe leo núi, xe đua. Rẻ (một chiếc MTB chừng 7tr, xe road chừng 15tr). Đường nhựa cũng ăn mà đường offroad cũng quất (tất nhiên vụ offroad chỉ đúng với MTB, chứ ai vác xe road vô offroad thì đừng chửi mình nha). Gọn gàng đa dụng lắm, đi về chỉ cần tháo hết túi ra là lại có chiếc xe đi đua cúp tàng hình hay chạy mấy giải MTB phong trào phẻ re.
*Yếu: Muốn tha đủ đồ thì rất nhức đầu vì sức chứa có hạn, có khi phải sắm mới nhiều thứ. Sắm xong rồi ngồi tính coi nhét nó vô đâu, đằng trước hay đằng sau vì nặng đít quá thì leo dốc mệt mà nặng đầu quá thì lúc lạng lách nó cũng hơi ghê ghê. Mà thiệt ra nếu cần thì mình vẫn setup đủ đồ được nhưng nhức não lắm nên thôi. Tới phần đẹp trai thì chắc chắn không thể bằng được mấy anh touring truyền thống được. Mấy ảnh đạp tà tà, tới nơi đẹp ơi là đẹp thì bung lều, lôi đồ ra, lấy rìu chẻ củi, pha cà phê, lôi cuốn Karl Marx khổ 30 x 40 dày cả ngàn trang ra đọc hay gảy guitar tửng từng tưng trong khi bọn này thì đầu tóc rũ rượi, quần áo lôi thôi, xe thì sình dính cả tảng chỉ chực chờ có quán là bay vô cháp như  bị bỏ đói ngàn năm, xong rồi lại dẫn nhau đi khách sạn, thiệt là hư hỏng quá đi mà.